Thông tin
Truyện ngắn ‘Hoa đào mãi mãi
Truyện – Tiểu thuyết
0
Đánh giá
Nghe sau
Tác giả
Nguyễn Quốc Hùng
Giới thiệu nội dung
Nguyễn Quốc Hùng không chỉ là một nhà giáo, ông còn là một trong những cây viết giàu nội lực, là tác giả của nhiều tác phẩm ký sự, tự truyện, phóng sự, tản văn. Những sáng tác của ông được bạn đọc yêu thích bởi lối viết tự nhiên, giàu chất nhân văn. Mời quý vị lắng nghe truyện ngắn ‘Hoa đào mãi mãi’ để sống lại những ký ức của những ngày Xuân Hà Nội một thuở chưa xa. Pause Unmute Current Time 0:46 / Duration 30:33 Picture-in-Picture Fullscreen hinh anh tac gia Đỗ Thắm tham.do@daihanoi.vn Xem thêm bài viết của tác giả Bài viết hay? Hãy đánh giá bài viết ★ ★ ★ ★ ★ Đài Hà Nội TIN LIÊN QUAN Truyện ngắn ‘Bộ quần áo mới’ - Ngô Ngọc Bội Đài Hà Nội Truyện ngắn ‘Vĩ Thanh’ - Lê Quý Kỳ Đài Hà Nội Truyện ngắn ‘Chiều cuối năm’ - Vũ Minh Nguyệt Đài Hà Nội Truyện ngắn ‘Mùa xuân tiếng chim’ - Vũ Tú Nam Đài Hà Nội Truyện ngắn ‘Tết về nhận họ’ - Nguyễn Ngọc Chụ Đài Hà Nội Xem thêm Từ khóa: Truyện ngắn Hoa đào mãi mãi đọc truyện Tết truyền thống Hà Nội Nguyễn Quốc Hùng User Ý KIẾN Nhập họ và tên ... Viết ý kiến của bạn vào đây ... Gửi Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 15) - Nguyễn Minh Châu Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 15) - Nguyễn Minh Châu Trong một lần Lữ để tên địch chạy thoát khiến anh hối tiếc và tự trách bản thân mình, sự cố đó trở thành đề tài trêu đùa trong đơn vị nhưng cũng là chất xúc tác để những người lính trở nên thân thiết hơn. Họ chia sẻ với nhau đủ thứ chuyện. Từ chuyện đánh giặc đến chuyện làng quê, tuổi thơ thậm chí cả những mối tình một thời. Giữa núi rừng cô quạnh, tiếng cười nói và những câu chuyện lính đời thường đã giúp họ giữ vững tinh thần kết nối tình đồng đội bền chặt. Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 14) - Nguyễn Minh Châu Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 14) - Nguyễn Minh Châu Trên đường hành quân, Lữ tình cờ gặp lại cha - người mà trong ký ức của anh là biểu tượng của sự nghiêm khắc, rắn rỏi, là ngọn núi mà anh vừa ngưỡng mộ, vừa dè chừng. Cuộc gặp gỡ ấy làm sống dậy cả một vùng ký ức. Từ lời mẹ kể, mái tóc bị cắt ngắn ngày bé đến hình ảnh người cha cắm cờ đỏ trên đỉnh núi Hồng, tất cả đan xen dẫn dắt Lữ tới một quyết tâm mới đó chính là trở thành một đảng viên tiếp nối lý tưởng mà cha anh đã chọn. Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 13) - Nguyễn Minh Châu Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 13) - Nguyễn Minh Châu Ở phần này mở ra một đêm đặc biệt, đêm Xiêm kể cho Lượng nghe tất cả tâm tư. Đó không chỉ là câu chuyện về một người con gái vùng cao đã đi qua nhiều mất mát mà còn là khoảnh khắc hiếm hoi khiến người lính trẻ rung động và bối rối hơn cả khi đứng trước họng súng địch. Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 12) - Nguyễn Minh Châu Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 12) - Nguyễn Minh Châu Trong khói lửa mịt mù của chiến dịch Khe Sanh có những dấu chân lặng lẽ nhưng gan góc, bền bỉ, đang len lỏi qua từng chiến hào băng qua ngổn ngang tàn tích chiến trường để tiếp tế cho đồng đội. Đó là bác Đảo - người lính vận tải, trở thành một phần quen thuộc giữa những cung đường gập ghềnh đạn pháo. Không chỉ mang cơm tiếp nước, bác còn trở thành người dẫn tù binh đưa những kẻ bại trận trở về phía sau theo đúng tinh thần nhân đạo của cách mạng. Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 11) - Nguyễn Minh Châu Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 11) - Nguyễn Minh Châu Trận chiến diễn ra không chỉ đơn thuần là một trận đánh, nó là một mảnh ghép quan trọng trong kế hoạch phối hợp toàn chiến trường, là phát súng mở màn cho một chiến dịch lớn của quân và dân ta. Trong hoàn cảnh ngặt nghèo thiếu thốn từ lương thực đến đạn dược, người lính vẫn giữ vững tay súng, vững lòng tin không phải vì họ không biết sợ mà bởi trong trái tim họ là ý chí của cả một dân tộc không khuất phục, không lùi bước. Đó là những ngày mà tinh thần chiến đấu của người lính trở thành ánh lửa soi đường bừng lên giữa khói lửa chiến tranh. Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 10) - Nguyễn Minh Châu Tiểu thuyết 'Dấu chân người lính' (phần 10) - Nguyễn Minh Châu Trong bối cảnh chiến trường căng thẳng, địch liên tục thả bom B52 gây tàn phá nặng nề, Tiểu đoàn 1 thuộc Trung đoàn 5 nhận lệnh gấp rút xuất kích dù chưa chuẩn bị đầy đủ. Các chiến sĩ hành quân khẩn trương giữa tiếng bom và khói lửa. Chính ủy Kinh trực tiếp xuống nắm chỉ huy, thúc giục tinh thần bộ đội, đồng thời đối mặt với nỗi lo về sự sống còn của đơn vị trong chiến trận đầu tiên của Trung đoàn. Một số chiến sĩ dù bị thương nhưng với ý chí và lòng dũng cảm, sự kiên cường họ lại xin tiếp tục chiến đấu.
Có thể bạn cũng thích









